Nâng nhẹ một cây, lá xếp trong tay, lá ngủ thật mê say...
Ngỡ đôi mi gày khép đêm trăng đầy cài then cung ái
Tôi nghe thoáng qua hồn mình vừa thành một quân vương
Quân vương giữa hoa rừng lòng bàng hoàng nhớ người thương
Và mong ước mai sau khi tan giặc rước vua về
Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành Trinh Nữ thôi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét